Hãy nghĩ về nhịp đập của một thành phố hiện đại. Đó là dòng chảy không ngừng của những chuyến xe buýt, những đoàn tàu lướt đi, những toa tàu điện ngầm len lỏi dưới lòng đất. Giao thông công cộng chính là huyết mạch nuôi dưỡng sự sống và năng lượng cho cả đô thị. Nhưng cũng chính trong dòng chảy hối hả ấy, tồn tại một nỗi lo vô hình nhưng luôn thường trực: chất lượng không khí trong những không gian chung, khép kín.
Mỗi chuyến đi là một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên của hàng chục, thậm chí hàng trăm hơi thở khác nhau. Đó là một môi trường lý tưởng cho virus, vi khuẩn, mùi hôi và các chất ô nhiễm lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đã đến lúc chúng ta cần một định nghĩa mới về một hệ thống giao thông công cộng đẳng cấp: không chỉ nhanh chóng và tiện lợi, mà còn phải an toàn và trong lành tuyệt đối.